Tìm kiếm: Bữa-cơm
Đều là con gái do mẹ sinh ra nhưng tôi cảm nhận rất rõ sự thiên vị của bà.
Vợ chồng tôi sửng sốt, không muốn nhận nhưng bố mẹ cứ ép buộc phải nhận lấy số tài sản trên.
Khi bố bảo muốn chuyển đến viện dưỡng lão ở, cả nhà tôi vội phản đối.
Cho tới hôm đó, tôi phải tăng ca tới gần 10 giờ tối mới về. Xuống xe bus nhìn vào ngõ các nhà tắt điện tối om, mỗi cổng nhà tôi có ánh đèn pin cứ rọi đi rọi lại về phía đầu đường, tôi ngạc nhiên không biết đèn ai chiếu...
Việc ăn uống tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng thực ra lại là một mô hình thu nhỏ của mối quan hệ hôn nhân.
Bố vợ đúng là "gừng càng già càng cay". Tôi chỉ không ngờ, chiều hôm ấy, vợ tôi lại đổi khác.
Thấy bình luận ẩn danh trên facebook của chồng mình, tôi tức tối hỏi anh thì anh trả lời một câu đau điếng.
Trước nay ở với bố mẹ đẻ, lúc nào cũng 1 lời mẹ, 2 lời con, nhẹ nhàng tôi quen rồi. Giờ đi làm dâu, mẹ chồng toàn gọi mày tao, nhất là lúc bà nổi nóng lên còn gọi con dâu bằng những từ ngữ khiến tôi hoảng hồn...
Mỗi lần tôi đến nhà chơi, em chồng lại khoe mình làm lương cao, chê bai tôi lương thấp.
DNVN - Lâu nay, tôi vẫn hay cùng các tổ chức, doanh nghiệp… đi trao quà từ thiện cho những hoàn cảnh khó khăn. Nhưng hôm ấy, khi người thân nằm viện, lần đầu tiên trong đời tôi nhận lấy một hộp cơm từ thiện để ăn. Khoảnh khắc đó mang đến cho tôi những cảm xúc khó tả, vừa nghẹn ngào vừa xúc động.
Lời đề nghị của mẹ chồng khiến tôi không khỏi bất ngờ.
Sau khi chồng qua đời, tôi quyết định ở lại nhà mẹ chồng vì bà cũng chỉ sống một mình.
3 năm kết hôn, tôi vẫn lên kế hoạch tránh thai vì chưa muốn có con. Tôi nghĩ đợi đến khi nào có nhà riêng, lúc đó đẻ con thì hợp lý hơn.
Như núi lửa âm ỉ suốt bao năm, hôm nay tôi đã thực sự bùng nổ. Tôi thét lên trong cơn giận dữ: "Mẹ có nhìn lại bản thân mình không?". Những lời đó như xé toạc bầu không khí u ám trong căn nhà mà tôi đã nhẫn nhịn quá lâu.
Ngày tôi đi đẻ, mẹ chồng chỉ chăm sóc đúng 3 ngày ở viện.
End of content
Không có tin nào tiếp theo