Tìm kiếm: Công-an-An-Giang

Cố nhấc bắp chân ốm tong và nhăn nheo, bà mọp lưng, tay trái ụp cái đụp xuống đám bùn, tay phải xắn xuống, mò mẫm bắt cá. Đó là “nghề” chính thức của bà hơn 30 năm nay. Ngần ấy năm, nỗi vất vả và niềm vui mừng của bà trên bãi bồi con sông này lặp đi lặp lại chỉ có vậy.
Trên dải đất hình chữ S mình, có một bản nhỏ náu mình nơi hiểm địa sơn cùng thủy tận, chỉ vài chục nóc nhà nhưng gần 40 năm qua, kể từ mùa đông 1977, cờ tổ quốc không ngừng tung bay trên trời mây nơi đây. Dù nắng lửa hay tuyết phủ, dù trận mạc hay hòa bình. Mùa đông năm 1977 tôi vừa có mặt trên đời, còn bản nhỏ ấy có tên là Lô Lô Chải, người xưa hay gọi bằng Trại Lô Lô.

End of content

Không có tin nào tiếp theo