Tìm kiếm: Chuyện-cưới

Mẹ tôi mất từ rất lâu rồi, bố đi bước nữa và tôi phải sống với người mẹ kế. Bà ấy chỉ thương tôi mỗi khi có bố ở bên cạnh, còn những lúc không có bố, bà bắt tôi làm rất nhiều việc, ăn kham khổ và chửi mắng suốt ngày. Còn người con trai của mẹ kế thì suốt ngày ăn ngon mà chẳng phải làm gì.
Lâu rồi tôi mới lại khóc. Khóc cho sự yếu đuối của anh và khóc cho sự bất lực của mình - tôi đã không đủ sức khiến anh thay đổi. Và cả đứa trẻ đáng yêu của tôi cũng không đủ sức kéo cha nó về cùng.
Không biết đã có ai khổ vì nơi mình sinh ra như tôi không? Tất cả mọi người không ai có quyền lựa chọn nơi sinh ra cho mình, vậy thì tại sao, vẫn còn nhiều người, mà người cụ thể mà tôi muốn nói đến ở đây là mẹ người yêu tôi, sao lại có thể khinh thường tôi chỉ vì tôi quê ở Thanh Hóa.

End of content

Không có tin nào tiếp theo