Tìm kiếm: Hoàng-Cung
“Ông nhiều lần tuần du phương Nam, từng dãi dầu trong gió hàn buốt giá, đi bộ mười mấy dặm trên con đường mòn ngập ghềnh, chỉ để đích thân xem xét kiểm tra tuyến đầu công trình trị thủy, bùn lầy ngập đến đầu gối, các quan lại địa phương tùy tùng hết lực dừng bước…”.
Xuất thân bình dân, thấp hèn, cuộc đời nàng chịu rất nhiều đau thương bất hạnh, nhưng rồi hạnh phúc cũng mỉm cười với người con gái đức hạnh.
Minh Thành Tổ tuy nổi tiếng là vị hoàng đế kiệt xuất nhưng cũng nổi tiếng tàn bạo độc ác với vụ thảm sát nổi tiếng gần 3.000 cung nữ.
Cả đời Tôn Quyền có 7 vị phu nhân, có người xuất thân con nhà danh giá, có người là quả phụ, nhưng đều là những trang tuyệt sắc giai nhân.
Thạc phi là ái phi của Thuận Trị, do không chịu nổi cô đơn lạnh lẽo chốn thâm khuê nên đã thông dâm với thái giám và có mang.
Nội cung trong Tử Cấm Thành là nơi ở của hoàng đế nên không ai được phép nán lại quá lâu. Các đại thần, tướng lĩnh thậm chí những nam nhân trong hoàng tộc đều không được phép ở lại vào buổi tối. Những người đàn ông duy nhất được phép ở lại trong Nội cung không thực sự là đàn ông, họ là những người tịnh thân, những hoạn quan của triều đình.
Hoàng đế Lưu Úc rất thích tự cắm sừng cho mình. Vì không thể có con nối dòng để thừa kế ngôi bá, ông liền bắt các phi tần phải quan hệ với anh em của mình và các quan lại trong triều.
Vương phi Ma - rốc sở hữu nhan sắc say đắm lòng người, khiến nhà vua quyết định hủy bỏ chế độ đa thê, để nguyện chỉ có một mình bà là duy nhất ở trong tim.
169 năm lịch sử với 24 vị hoàng đế, thời kỳ ấy các bậc minh quân vô cùng hiếm mà phần lớn đều tàn bạo, háo sắc, hoang dâm. Nhân vật tiêu biểu cho giai đoạn ấy chính là Tiền Phế Đế - Lưu Tử Nghiệp, hoàng đế với chứng nghiện loạn luân một cách quái dị.
Trong số “ngũ tử lương tướng” của Tào Ngụy, có một danh tướng được mệnh danh “bách chiến, bách thắng”, từng suýt chút nữa đã có thể lấy mạng Tôn Quyền.
Trong các tiêu chuẩn tuyển mỹ nữ của hậu cung Trung Quốc thời cổ đại thì dung mạo và nhân phẩm mới là hai thước đo quan trọng nhất. Trong đó, dung mạo là chỉ những điều kiện về sinh lý còn nhân phẩm là điều kiện mang cách nhìn chủ quan.
Chịu không nổi tình cảnh sống không bằng chết, nhiều mỹ nữ đã tự sát để không phải chịu lăng nhục, hành hạ.
Nhà vua hàng tháng được hưởng 90 quan và 10 cân gạo để lo việc nấu nướng. Trong khi đó, bổng lệ của mẫu hậu mỗi năm là 10.000 quan và nhiều phương gạo tốt.
Sử sách ghi lại bữa ăn vua chúa Việt Nam thời xưa rất cầu kỳ, như mỗi bữa có đến hàng vài chục món khác nhau.
Thủy Hử của Thi Nại Am có một đầu lĩnh chẳng biết một chút võ nghệ, không tham gia các trận đánh, thậm chí chưa từng giết người nhưng lại có thứ hạng cao và đảm trách những hạng mục công việc vô cùng quan trọng. Đó chính là Thần Y An Đạo Toàn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo

































