Tìm kiếm: anh-trai-chồng
Chị đã biết có những tình huống ngoài cuộc sống gia đình tan cửa nát nhà chỉ vì việc sống chung như vậy. Không thể nói trước nếu "lửa gần rơm".
Mẹ chồng vừa dứt lời thì tiếng chị dâu lại vang lên, nghe xong mà tôi và chồng chỉ biết nhìn nhau cay đắng.
Vì là dâu mới nên những tháng đầu tôi cam chịu tủi nhục làm trò mua vui cho con chị dâu trong mỗi bữa ăn, rồi khi không chịu được nữa nên phản kháng lại thì cả gia đình chồng quay lưng với tôi.
Bao nhiêu lần nín nhịn là bấy nhiêu lần em chồng càng lên mặt hỗn láo, quả thực sống trên đời tôi chưa thấy ai ăn nói xấc xược như em chồng.
Sau khi sinh con được một năm, tôi muốn quay trở lại công việc kinh doanh của mình, sau khi tìm hiểu trên trang tìm kiếm việc làm tôi vô cùng mừng rỡ báo với chồng một tin quan trọng.
Mẹ chồng em trước làm bên quân đội, lương hưu của bà cao. Cộng thêm bà có 2 phòng trọ cho thuê, 1 tháng ngoài lương ra bà còn có thêm 7, 8 tiền nhà nữa nên hầu như chẳng bao giờ bà chẳng bao giờ cầm tiền sinh hoạt em gửi. Thậm chí tiền sửa bỉm của con em bà cũng cho hết.
Khi mẹ chồng mất, lo ma chay cho bà xong thì có người của văn phòng luật sư đột ngột đến bảo tuyên bố di chúc của bà. Cả nhà chồng tôi ngớ hết người, ai mà nghĩ được mẹ chồng chân chất còn biết lập di chúc.
Ngày em gần sinh con, ông chủ của chồng gọi về báo tin anh đột quỵ. Cú sốc ấy làm em đau đớn tột cùng. Đến nỗi khi lên đến bàn đẻ, em vẫn chẳng có ruột gan để nghe lời bác sĩ.
Đang mang bầu đứa con của anh, nhưng thực sự lúc này tôi chỉ mong anh đồng ý ký đơn ly hôn mà thôi.
Chỉ vì sợ mang tiếng ở rể, mà chồng không muốn ở chung, để chăm sóc trong lúc bố mẹ tôi đang ốm.
Lấy chồng xong tôi sống chung với nhà chồng và vợ chồng anh chồng. Nhà bố mẹ chồng tôi rộng lại chỉ có 2 người con nên rất muốn con cháu sum họp 1 chỗ.
Trong đầu tôi chợt lóe lên hình ảnh đôi khuyên tai em chồng tặng nhưng nghĩ nó chẳng liên quan gì ở đây nên trả lời mẹ chồng: "Con không ạ".
Tôi là người thành phố còn chồng tôi là người ở tỉnh lẻ, chúng tôi yêu nhau được 5 tháng, chỉ trước khi cưới thì người yêu mới đưa tôi về ra mắt gia đình. Trong bữa cơm ra mắt có nhiều người quá nên người yêu giới thiệu một hồi tôi cũng quên mất.
Tôi là người thành phố còn chồng tôi là người ở tỉnh lẻ, chúng tôi yêu nhau được 5 tháng, chỉ trước khi cưới thì người yêu mới đưa tôi về ra mắt gia đình. Trong bữa cơm ra mắt có nhiều người quá nên người yêu giới thiệu một hồi tôi cũng quên mất.
Anh trai chồng luôn quan tâm đến gia đình tôi. Tôi vẫn nghĩ điều đó là bình thường giữa những người thân trong gia đình có mối quan hệ tốt đẹp. Cho đến một ngày.
End of content
Không có tin nào tiếp theo