Tìm kiếm: câu-thơ

Nếu khoa học viễn tưởng đã cho chúng ta bất cứ điều gì ta muốn, thì trí tuệ nhân tạo (AI) một ngày sẽ dẫn đến sự sụp đổ của cả nhân loại. Ngày hôm đó là có lẽ vẫn còn xa, nhưng việc robot có thể viết ra những áng thơ kiệt xuất lại sắp thành hiện thực.
Mười hai năm của vụ án, chỉ để giải quyết vấn đề ông Túy có lừa đảo 15.000 USD hay không, trong khi các quan hệ hợp đồng, vay nợ đều có văn bản thỏa thuận trên tinh thần tự nguyện và đặc biệt tài sản đất đai của vợ chồng ông có khả năng đảm bảo lên tới nhiều tỷ đồng ? Đó là chưa kể biết bao công sức, trí lực, tiền bạc mà các cơ quan tiến hành tố tụng đã phải bỏ ra nhằm cố gắng chứng minh hành vi phạm tội của một người, mà Tòa sơ thẩm đã hai lần tuyên trắng án. Những câu hỏi ấy đến nay đã hơn 20 năm vẫn chưa có lời giải đáp. Bỗng nhiên tôi thấy mình cũng chính là một phần của đoạn trường tố tụng ấy, là bài thơ chưa tìm ra câu kết, là đời người chưa đi mà đã đến, ngắn chẳng tày gang…
NSUT.Tố Uyên – người nghệ sỹ lừng danh một thời trong các bộ phim: Con chim vành khuyên, Nổi gió, Vợ chồng anh Lực, Biển gọi, Cô giáo vùng cao v.v và trên sân khấu với vai chính trong các vở nhạc kịch: Cô Sao, Núi rừng hãy lên tiếng, Hòn Đất… là mối tình đầu, là người vợ đầu của nhà thơ, nhà viết kịch Lưu Quang Vũ.
Ở vùng đất bãi ven sông Hồng, xã Cổ Đô, huyện Ba Vì, Hà Nội có một tập đoàn giống cây ăn quả khổng lồ với hơn 300 giống cây các loại. Chủ nhân của nó là ông Nguyễn Văn Thanh (56 tuổi), một nông dân thứ thiệt.
Ở vùng đất bãi ven sông Hồng, xã Cổ Đô, huyện Ba Vì, Hà Nội có một tập đoàn giống cây ăn quả khổng lồ với hơn 300 giống cây các loại. Chủ nhân của nó là ông Nguyễn Văn Thanh (56 tuổi), một nông dân thứ thiệt.
Phải là Tết Âm mới chuẩn cụm từ giao thừa? Nhưng chẵn 12 năm, thời khắc chuyển từ đêm ba mốt tháng 12… họ đều quây tụ được với nhau.
Ở đây ông Võ Bá Cường muốn đề cập tới tư thế ngồi của một nhà văn, “ngồi bệt”là không bị ràng buộc gì vào vị trí, sinh hoạt trong xã hội, để rồi tự do viết, tự do sáng tác, từ phê phán hiện thực, đến hiện thực khách quan, không lệ thuộc, miễn là phản ánh được cái chân thiện mỹ của cuộc đời, để tác phẩm của mình được trọng vọng, được tôn vinh trong các cuộc thi.
Ở đây ông Võ Bá Cường muốn đề cập tới tư thế ngồi của một nhà văn, “ngồi bệt”là không bị ràng buộc gì vào vị trí, sinh hoạt trong xã hội, để rồi tự do viết, tự do sáng tác, từ phê phán hiện thực, đến hiện thực khách quan, không lệ thuộc, miễn là phản ánh được cái chân thiện mỹ của cuộc đời, để tác phẩm của mình được trọng vọng, được tôn vinh trong các cuộc thi.

End of content

Không có tin nào tiếp theo