Tìm kiếm: chồng-tôi
Ngày vợ chồng ly hôn, tôi bình thản bước vào tòa. Tôi biết chồng đang nhìn tôi ngỡ ngàng, thậm chí là trố mắt. Đương nhiên tôi biết anh ta đang nhìn bộ trang sức 2 tỷ trên người tôi.
Chị dâu cũng sửng sốt khi thấy tôi. Chị kéo tôi ra một góc, dặn dò tôi đừng nói cho mọi người trong nhà biết; nhất là chồng chị.
Tôi nghĩ vợ chồng cần ngồi xuống nói chuyện về việc chi tiêu. Nhưng chẳng ngờ đến một ngày, tôi nghe tin chồng bị tai nạn giao thông, đang cấp cứu ở bệnh viện.
Anh trai chị dâu chọn trước, nói muốn lấy 2 tỷ vì anh chị đang có ý định kinh doanh, cần một khoản tiền. Vợ chồng tôi không tranh giành, đành nhận nhà và khoản nợ trên vai.
Tắt máy rồi, tôi vẫn bồi hồi, vẫn vẹn nguyên nỗi đau như ngày chúng tôi rời khỏi tòa án. Nếu cứ dùng dằng mãi như vậy, cả hai chúng tôi đều sẽ đau khổ.
Thấy vợ không khỏe, tôi liền đề nghị vợ nghỉ việc, tôi không muốn vợ vất vả nhiều. Đến một lần, vợ tôi đi khám sức khỏe thì nghe tin bị ung thư giai đoạn cuối. Tôi nghe xong thì rụng rời tay chân.
Mọi chuyện vẫn diễn ra như tôi nghĩ, tôi yêu thương con trai riêng của chồng, tôi và chồng lại hạnh phúc như xưa. Cho đến một ngày tôi phát hiện một sự thật không tưởng.
Hôm vừa rồi tôi mới đi công tác một tuần về. Đáng lẽ sáng hôm sau mới về nhưng vì quá nhớ con mà tôi đã đặt vé về ngay tối muộn hôm ấy.
Vừa bước vào nhà chồng cũ, tôi bàng hoàng khi thấy anh ấy ngồi trên xe lăn và đang tiếp khách. Thấy tôi, mọi người biết ý ra về, chỉ còn mỗi con gái tôi và bố mẹ chồng cũ.
Trời đất như sụp đổ dưới chân tôi vì quá sốc.
Chồng bị phá sản, anh trai liền lôi chuyện cũ ra đay nghiến khiến tôi rơi vào cảnh tủi nhục cùng cực
DNVN - Trong bữa cơm gia đình, từng lời nói của anh trai như mũi dao cứa sâu vào lòng tôi, nhắc lại những chuyện cũ với giọng điệu phũ phàng. Mắt tôi cay xè, lệ ứa ra, nhưng anh vẫn không ngừng lại, vẫn tiếp tục buông lời chua chát, như thể muốn rũ sạch hết nỗi đau của tôi bằng sự trách móc không ngừng.
Tôi nhìn tờ di chúc của chị gái để lại mà lòng rối như tơ vò.
Tôi không hiểu vợ mình nghĩ gì mà lại ăn uống kiểu đó. Nhìn mâm cơm ở cữ của cô ấy mà tôi giận run người.
Thật không ngờ cuộc sống của con tôi lại đau khổ đến thế.
Tôi kinh ngạc trước sự giận dữ của chồng. Chị chồng tôi cũng thật quá đáng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo