Tìm kiếm: con-thơ
Kể từ ngày mẹ mất vì điện giật, khát hơi ấm, nguồn sữa mát lành của mẹ, lại bị chứng viêm phế quản hành hạ mà bé Thế Ngọc chưa đầy 4 tháng tuổi có khuôn mặt sáng trong rơi vào tình cảnh đầy thương tâm.
(DNVN) - Theo đó, bạn đọc “tố cáo” Sở Văn hóa Thể thao và Du lịch tỉnh Vĩnh Phúc vi phạm nghiêm trọng luật ngân sách, có dấu hiệu của việc tiếp tay cho cán bộ “tham ô” nhưng Lãnh đạo sở không bị kỷ luật?
Vợ mất chưa đầy một năm, giờ đây cuộc sống của anh cũng gắn liền với bệnh viện. Nhưng trên giường bệnh anh vẫn không thể an lòng được khi nghĩ về ba đứa con thơ dại. Rồi một ngày anh không còn nữa, các con anh sẽ đi về đâu…
Nhắc đến người cha đang nguy kịch trên giường bệnh, cháu bé ôm chầm lấy cổ mẹ khóc nức nở, mắt dáo dác tìm kiếm. “Em đã bán cả gà và chó, vay mượn khắp nơi, nhưng chẳng đủ cho một ngày điều trị. Xin anh tỉnh lại đi, mình em sao nuôi được các con.”
(DNVN) - Không kìm nổi nước mắt, cha bé gào khóc đau đớn khi thấy thi thể con. Mẹ cháu bé xin xuất viện bằng được để về quê an táng đứa con bé bỏng 8 tháng tuổi.
Những đêm dài trong bốn bức tường lạnh lẽo của buồng giam là những đêm dài phạm nhân Chu Văn Tân có những giấc ngủ chập chờn. Hình ảnh của người vợ trẻ và hai đứa con dại luôn hiện hữu trong đầu Tân mỗi khi màn đêm buông xuống trại giam. Tuổi trẻ, từng là trưởng công an xã, nhưng con đường tiến thân sán lạn đóng sập trước mắt người tù này chỉ vì lòng tham, sự coi thường pháp luật.
Vừa lọt lòng mẹ được ít ngày, bé đã mất đi người cha do bạo bệnh. Mất đi hơi ấm, sự che chở của người cha, bầu vú người mẹ lại không có sữa, nên đứa con trai 2 tháng tuổi chỉ sống lay lắt bằng ăn nước cháo loãng, nước pha đường đầy cám cảnh.
Vợ mất sau khi sinh con trai được 6 ngày. Thương con sinh non lại thiệt thòi vì không còn mẹ, người bố trẻ lặn lội khắp nơi xin sữa của các bà mẹ khác về nuôi con.
Mang trên mình hàng ngàn khối u, trẻ em gặp là sợ phát khóc nhưng ông Chủ lại được hai người phụ nữ yêu thương, người dân địa phương tin tưởng, quý mến.
Từ khi chị Nguyễn Thị Liên (SN 1983, ấp Nhân Lợi, xã Nhân Mỹ, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang) bị tai nạn chấn thương sọ não đến giờ, chồng chị chưa một lần đến thăm, không một cuộc điện thoại. 3 đứa trẻ tội nghiệp ngày đêm cầu nguyện mong mình đừng mồ côi mẹ...
“Ba ơi, con đau quá...”, giọng nói yếu ớt, hơi thở khò khè cùng thân hình đầy những vết bỏng rộp của 2 đứa bé khiến mọi người không khỏi xót xa.
Sinh ra chưa lâu thì anh Thuận (quê ở huyện Hưng Hà, Thái Bình) mắc phải chứng bệnh u xương hàm mặt, khuôn mặt lồi ra khiến nhiều người khiếp sợ. Thế nhưng để có tiền lo cho cuộc sống, gửi về quê nuôi con, hằng ngày anh vẫn lang thang khắp các con phố lớn nhỏ bán tăm, bông.
Chứng kiến cảnh vợ ngoại tình, bản thân bị liệt, nằm một chỗ đến thối thịt, anh chỉ biết bất lực nhìn 4 con thơ côi cút, sống đói khổ. Có lúc, anh Sùng A Pủa (Mù Cang Chải, Yên Bái) tưởng cuộc đời mình như đã chấm hết. Tuy nhiên, khi biết được hoàn cảnh đáng thương của anh, nhiều người đã chung tay giúp anh chữa trị để có cơ hội về lo cho các con.
Đối với một người mẹ, khi thấy con mình được khỏe mạnh, thoải mái vui đùa thì không còn gì hạnh phúc bằng. Nhưng hạnh phúc giản đơn đó không thể đến với chị Nguyễn Thị Sửu (39 tuổi, quê huyện Sơn Bình, tỉnh Quảng Ngãi) vì đứa con đáng thương của chị đang ngày ngày phải chịu đau đớn vì bệnh tật.
Hai đứa con lần lượt được sinh ra trong niềm vui vỡ òa của đôi vợ chồng trẻ. Nhưng rồi bất hạnh trút xuống gia đình bé nhỏ tội nghiệp khi cả hai cháu bé đều bị câm điếc bẩm sinh, trong căn nhà cấp 4 “trống trước, hở sau”, ba mẹ con lầm lũi như những chiếc bóng còn người bố ra Hà Nội với quyết tâm “làm phụ hồ suốt đời” để cho con tiếng nói.
End of content
Không có tin nào tiếp theo