Tìm kiếm: giới-quý-tộc
Trong cuộc sống, có rất nhiều điều liên tục xảy ra và được chúng ta nhìn thấy. Điều này có nghĩa là chúng ta đã quen với những gì đang diễn ra trước mắt từ lâu và sẽ không đặt câu hỏi về những sự thật khác của những điều tưởng chừng như bình thường này.
Trong xã hội phong kiến xưa, cung nữ có thể rời cung trước 25 tuổi, còn thái giám phải bán mạng làm việc đến khi già yếu, không còn sức lao động rồi bị đuổi khỏi cung. Vậy sau khi xuất cung, cuộc sống của họ sẽ như thế nào.
Những năm cuối của thời nhà Thanh ở Trung Quốc đã bắt đầu du nhập văn hóa phương Tây. Trong đó nổi bất nhất chính là sự xuất hiện của chiếc máy ảnh.
Trong lịch sử phong kiến, Hoàng gia và tầng lớp quý tộc thường ngậm ngọc dạ minh châu trong miệng sau khi qua đời. Thế nhưng, Võ Tắc Thiên lại lựa chọn khác, bà ngậm một miếng gỗ. Đây có thể nói là trường hợp có một không hai trong lịch sử. Tại sao Võ Tắc Thiên phải làm như vậy?
Hóa ra, việc ngậm gỗ thay ngọc là tính toán trước của Võ Tắc Thiên.
Một nền văn minh vượt thời gian với đầy đủ tiện nghi như những thành phố hiện đại dần hiện ra dưới lớp tro bụi núi lửa.
Không chỉ gây tò mò bởi những kim tự tháp to lớn, người Ai Cập cổ đại còn có một nền văn minh khiến chúng ta phải đau đầu giải mã. Một trong những tập tục gây chú ý của họ là cạo đầu, đội tóc giả.
Vị vua nước Anh cử họa sĩ tới gặp các cô gái quý tộc để vẽ chân dung họ, nhằm chọn ra một người ưng ý để tiến tới hôn nhân.
Là món ăn tượng trưng cho địa vị cao quý nhưng việc buôn bán món ăn này đã bị cấm tại nhiều quốc gia vì quy trình lấy nguyên liệu tàn khốc.
Đây là ngôi mộ của Nhuế Quốc phu nhân thời Xuân Thu trong lịch sử Trung Quốc. Theo ghi chép lịch sử, bà là người phụ nữ đầu tiên nắm quyền lực trong xã hội phong kiến nhưng sức ảnh hưởng không bằng Võ Tắc Thiên.
Nuôi chó thời Trung cổ không chỉ là nuôi thú cưng mà còn thể hiện đẳng cấp của chủ nhân.
Mặc dù món ăn này dành cho giới quý tộc bậc nhất nước Pháp nhưng không phải ai cũng có cơ hội thưởng thức được.
Sự tham lam vô độ của con người đã khiến những loài vật này biến mất vĩnh viễn khỏi trái đất.
Ở thời phong kiến, kỹ nữ muốn rời khỏi thanh lâu phải trả một số tiền lớn để chuộc thân. Họ có thể tự chuộc thân cho chính mình nếu có đủ tiền, hoặc ngược lại đều phải nhờ vào tình nhân.
Ở thời phong kiến, kỹ nữ muốn rời khỏi thanh lâu phải trả một số tiền lớn để chuộc thân. Họ có thể tự chuộc thân cho chính mình nếu có đủ tiền, hoặc ngược lại đều phải nhờ vào tình nhân.
End of content
Không có tin nào tiếp theo