Tìm kiếm: nghẹn-ngào
Đã một năm kể từ ngày máy bay Boeing 777 mang số hiệu MH370 của hãng hàng không Malaysia Airlines đột ngột mất tích ngày 8.3.2014 khi đang bay từ Kuala Lumpur tới Bắc Kinh với 239 hành khách và phi hành đoàn. Bí ẩn về số phận MH370 cũng như các hành khách đến nay vẫn chưa có lời giải đáp, trong khi mỗi ngày gia đình các nạn nhân của MH370 vẫn đang vật lộn với nỗi đau và những cơn giận dữ.
Có lẽ chỉ Tây Nguyên mới có mùa lễ tết kéo dài hằng tháng gọi là mùa Ăn năm uống tháng, mùa con người sống hết mình, nồng nàn, đắm đuối với nhau, với thần linh và bao la đất trời. Đêm dường như bất tận, ngày cứ dài miên man với sinh hoạt cộng đồng tưng bừng, độc đáo.
Có lẽ chỉ Tây Nguyên mới có mùa lễ tết kéo dài hằng tháng gọi là mùa Ăn năm uống tháng, mùa con người sống hết mình, nồng nàn, đắm đuối với nhau, với thần linh và bao la đất trời. Đêm dường như bất tận, ngày cứ dài miên man với sinh hoạt cộng đồng tưng bừng, độc đáo.
Chỉ còn hai ngày nữa là Tết nhưng với nhiều người dân trồng rau tại các vựa rau của Hà Nội như Đông Anh, Từ Liêm và Hoài Đức lại 'bỗng dưng muốn khóc' vì rau rẻ cho không ai lấy, chỉ 500 đồng/kg. Rẻ đến mức, nhiều người chán chả muốn thu hoạch, nhổ bỏ bón cho cây trồng khác.
Chỉ còn hai ngày nữa là Tết nhưng với nhiều người dân trồng rau tại các vựa rau của Hà Nội như Đông Anh, Từ Liêm và Hoài Đức lại 'bỗng dưng muốn khóc' vì rau rẻ cho không ai lấy, chỉ 500 đồng/kg. Rẻ đến mức, nhiều người chán chả muốn thu hoạch, nhổ bỏ bón cho cây trồng khác.
Mặc cái nắng chang chang ngày cuối năm, người dân Đà Nẵng vẫn kéo đến nhà ông Thanh. Anh xe ôm bỏ việc, chị bán vé số trả vé lặng lẽ đứng khóc trước nhà ông.
Mặc cái nắng chang chang ngày cuối năm, người dân Đà Nẵng vẫn kéo đến nhà ông Thanh. Anh xe ôm bỏ việc, chị bán vé số trả vé lặng lẽ đứng khóc trước nhà ông.
Cụ Thi 71 tuổi, vừa lặn lội từ Sóc Sơn (Hà Nội) vào TP.HCM để tham gia lễ ra mắt Hội Phụ huynh và người thân của người đồng tính, song tính và chuyển giới (PFLAG) mà cụ góp công gầy dựng.
Bốn ngày nghỉ Tết dương lịch thay vì đi thăm quan du lịch hay ở nhà nghỉ ngơi như bao người khác, những người con của Nghệ An hiện đang sinh sống, học tập và làm việc tại Hà Nội lại chọn cách mang những món quà nhỏ bé về giúp đỡ những người dân có hoàn cảnh khó khăn tại quê nhà để mùa xuân nơi đây thêm ấm áp.
Đợi từ sáng sớm đến trưa không gặp được ông Nguyễn Hòa Bình, Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tối cao, để gửi đơn hỏi quyết định hủy án của con, ông Huỳnh Văn Truyện thất thểu ra về trong thất vọng.
20 năm, đó là một khoảng thời gian dài đủ để một người có thể quên đi được nỗi đau cũng như một phần kí ức. Nhưng đối với ông Ban Văn Mình (người dân tộc Nùng, trú tại xóm Đồng Sinh, xã Tân Lập, huyện Hữu Lũng, Lạng Sơn), việc bị mất đi đứa con gái 14 tuổi mãi in hằn vào trong trí nhớ.
Nước mắt của lực lượng cứu nạn đã rơi khi trao đổi với các nạn nhân bị kẹt trong hầm sâu tăm tối...
Trên dải đất hình chữ S mình, có một bản nhỏ náu mình nơi hiểm địa sơn cùng thủy tận, chỉ vài chục nóc nhà nhưng gần 40 năm qua, kể từ mùa đông 1977, cờ tổ quốc không ngừng tung bay trên trời mây nơi đây. Dù nắng lửa hay tuyết phủ, dù trận mạc hay hòa bình. Mùa đông năm 1977 tôi vừa có mặt trên đời, còn bản nhỏ ấy có tên là Lô Lô Chải, người xưa hay gọi bằng Trại Lô Lô.
Từng đi xin áo quan để lo tang cho cha và chị gái, anh thấu hiểu cái cùng cực của những người khốn khó khi gia đình gặp tang biến nên đã mở cơ sở trại hòm và lo an táng miễn phí cho người neo đơn.
Là dân đen mà dám hỏi tên cán bộ công chức là vượt quyền, là hỗn hào, là chưa hiểu hết quyền lợi… làm dân.
End of content
Không có tin nào tiếp theo






























