Tìm kiếm: tử-cấm-thành
Một thanh kiếm có chiều dài gần 2 m và nặng hơn 3 kg luôn sát cánh cùng hiệp sĩ nổi tiếng người Scotland trong những cuộc chiến Trung cổ đẫm máu.
Riêng với con sư tử thứ 4 tính từ hướng nam của cây cầu, các hướng dẫn viên du lịch luôn khuyến cáo du khách phải tránh xa, không tự tiện chạm tay vào hoặc chụp ảnh cùng nó.
Khi những người thợ sửa chữa lật lớp gạch lát nền của điện Thái Hòa, họ bất ngờ nhận ra bên dưới không phải mặt đất.
Bà tin rằng mình sẽ nhanh chóng có được sự sủng ái của Hoàng đế nhưng thực tế lại nghiệt ngã hơn mình nghĩ.
Các vua, hoàng hậu thời xưa rất xem trọng đêm động phòng, các thủ tục có những ý nghĩa nhất định mà ít người biết hết.
Khi Trân phi trở thành sủng phi của Hoàng đế Quang Tự, nàng cũng đã trở thành cái gai trong mắt Từ Hi Thái hậu.
Hocquard viết trong "Một chiến dịch của Bắc Kỳ" về việc tổ chức ăn uống của vua được quy định rất tỉ mỉ, với số lượng nhân viên cỡ hàng ngàn người.
Dịch bệnh đáng sợ này từng tước đi tính mạng của không ít nhân vật trong hoàng tộc nhà Thanh, trong đó có cả một vị Hoàng đế.
Khác hẳn không khí trang nghiêm bên trong Tử Cấm Thành, bên ngoài là một không gian sôi động, nhộn nhịp.
Nhiều người phụ nữ trong số họ có sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, nhưng lại sử dụng sắc đẹp đó làm thứ vũ khí để khiến đàn ông si mê, mu muội - một số người trở nên quyền lực và độc ác đến mức thay đổi lịch sử của cả một đất nước.
Trong những năm cuối triều Thanh có hai thái giam có uy lực nhất đó là Lý Liên Anh và Tiểu Đức Trương, người kế nhiệm của Lý Liên Anh, mặc dù không nổi bật như Lý Liên Anh nhưng ông cũng có được sự ân sủng của Từ Hy thái hậu, quyền lực và uy tín.
Từ Hy thái hậu qua đời vào thời điểm mà văn minh khoa học hiện đại đã có mặt tại Trung Quốc nhưng tang lễ của bà lại được thực hiện theo truyền thống của hàng nghìn năm về trước.
Cung phi trong Tử Cấm Thành sống tương đối nhàn hạ, no đủ nhưng rất gò bó, phải kiêng cữ đủ thứ, ngăn cách hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Trên thực tế, những món sơn hào hải vị còn thừa lại sau mỗi bữa ăn của nhà vua dù cho có đến tay cung nữ, thái giám thì đa số họ đều không ăn mà dùng chúng vào một mục đích khác.
Những tưởng rời khỏi chốn cung đình là có thể trở lại với cuộc sống bình thường, nhưng ngờ đâu các cung nữ lại mắc phải một chứng bệnh khiến họ phải sống cô độc đến hết đời.
End of content
Không có tin nào tiếp theo