Tìm kiếm: nhỏ-nhẹ
Mẹ chồng tương lai tái mặt sau đó nhìn tôi như kẻ thù, người yêu tôi thấy vậy đứng bật dậy quát tôi: "Em vô duyên quá đấy, thôi đứng lên anh đưa về".
Nhiều lúc vợ chồng tôi cũng muốn ra ở riêng, thế nhưng điều kiện kinh tế eo hẹp khiến chúng tôi không thể nào làm được điều đó. Và giờ thì...
Vừa nhìn thấy tôi và mẹ, em chồng rưng rưng nước mắt nghẹn ngào mãi mới chào được thành câu.
Nhiều khi tôi giận lắm, tôi còn đứng bên trong mà ngoài cửa mẹ chồng đuổi khách như xua vịt, vậy nhưng tôi vẫn không dám lớn tiếng trách móc bà.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, tôi không thể tiếp tục chịu đựng.
Về em kể với bố mẹ mà bố bắt em quay về xin lỗi chồng và coi như không có chuyện gì xảy ra, nhưng em không về.
Cuộc đời tôi khổ sở vì chồng quá rồi. Tôi không thể cứ nhẫn nhịn mãi được.
Tôi nhìn cái váy mà tức bốc khói tận đầu. Nhưng cay cú hơn là thái độ và cách ứng xử của mẹ chồng tôi.
Đúng lúc cô em chồng đang tấm tắc khen lòng tốt của vợ chồng tôi với mẹ già, bà làm cho một câu mà khiến bao nhiêu công lao của gia đình tôi đều biến mất.
Trong ngày cưới nhìn người đeo lủng lẳng vàng tôi không ngờ mình lại có giá đến mức thế nhưng khi mẹ chồng gọi vào phòng thì tôi vỡ mộng thật sự.
Vợ bỗng nổi khùng lên đuổi mẹ tôi về quê. Cô ấy còn nói những lời lẽ hỗn hào với mẹ chồng khiến tôi thực sự tức giận.
10 giờ trưa đi chợ về vẫn thấy chồng đang nằm ngủ, Phương cất tiếng gọi anh xuống bếp hộ mình nấu cơm thì mẹ chồng đã vội bênh vực: "Con cứ kệ cho nó ngủ. Đàn ông ai lại xuống bếp làm việc đàn bà".
Mở túi quần áo con dâu vừa tặng, bà Loan bĩu môi chê ỏng chê eo: "Của cho không bằng cách cho. Gớm, đã gọi là mang tiếng biếu mẹ chồng ít ra cũng phải chọn đồ tử tế chứ? Nhìn như đồ cũ không mặc đem cho, thế thì ai cần?".
Tôi luôn nghĩ mẹ chồng tương lai rất hiền, cho đến khi tận mắt chứng kiến cảnh bà cãi nhau tay đôi với người bán thịt ngoài chợ.
Mặc dù Tào Chân là một nhân tài có một không hai ở Tào Ngụy, nhưng ông lại bị “bôi đen” khá nhiều trong tiểu thuyết “Tam Quốc diễn nghĩa”.
End of content
Không có tin nào tiếp theo