Tìm kiếm: Che-đậy

Giữa hệ thống di tích di sản giàu có, bề thế của thủ đô Hà Nội, vẫn còn những di tích lịch sử văn hóa quan trọng và có kiến trúc độc đáo đang bị quên lãng, ngập ngụa trong cỏ dại, bùn đất. Đau xót hơn, đó không phải là một di tích vô danh mà là một di tích lịch sử văn hóa đã được Bộ VHTTDL xếp hạng là di tích cấp quốc gia từ năm 1964.
Bằng vỏ bọc hoàn hảo của một doanh nhân thành đạt và những mối quan hệ ngầm “khủng”, Nguyễn Ngọc Minh – tức Minh “sâm” đã trúng thầu dự án làm 2,2 km đường trên tỉnh lộ 277 chạy từ cầu Tiến Bào tới địa phận xã Phù Khê (Từ Sơn, Bắc Ninh). Xung quanh dự án này có rất nhiều thông tin trái chiều như việc giải phóng mặt bằng chỉ diễn ra trong vòng 2 ngày; biện pháp mà Minh “sâm” sử dụng là kiểu “luật rừng” cưỡng chế đất của người dân… Thực hư của những thông tin này ra sao?
Nồi niêu xoong chảo cáu bẩn, thức ăn được bày biện la liệt dưới đất chẳng thèm che đậy, nhân viên quán thậm chí còn dùng tay không bốc thực phẩm để chế biến… Đã vậy, tất cả những công đoạn trên còn được thực hiện ngay cạnh một đống rác bẩn với nồng nặc mùi hôi thối…
Một trùm buôn gỗ từng theo học ngành y, với một trình độ “gần như không biết gì” khi mà “đi học thì thuê, đi thi thì chạy”. Bằng cao học cũng mua nốt. Chưa từng có bài báo hay công trình khoa học nào. Chưa một lần cầm tai nghe, chưa từng chích xilanh. Và anh trùm lái gỗ ấy có thể đàng hoàng trở thành một tiến sĩ y khoa, miễn là “có 200 triệu việc này mới xong”.

End of content

Không có tin nào tiếp theo