Tìm kiếm: Hoàng-đế-khai-quốc
Thành Cát Tư Hãn là vị Hoàng đế nổi tiếng trong lịch sử. Ông là người phóng khoáng, cởi mởi, ban thưởng hậu hĩnh, thậm chí tặng cả vợ yêu của mình cho thuộc hạ lập công lao lớn.
Sử sách ghi lại, Lưu Bị có tổng cộng 4 người vợ. Nhưng nếu như 3 đời vợ đầu, My Phu nhân, Cam phu nhân và Tôn phu nhân, được nhắc tới nhiều trong văn học, nghệ thuật và cả chính sử thì người vợ cuối cùng của Hán chiêu Liệt đế lại không nhận được sự ưu ái như vậy….
Liệu Tần Thủy Hoàng có thực sự là một bạo quân khát máu như trong hình dung của hậu thế hay không.
Mã Hoàng hậu luôn là người tự tay chăm lo từng bữa cơm cho chồng. Theo nhiều ghi chép Mã Hoàng hậu do không thể sinh con nên Chu Nguyên Chương đã đưa con của các phi tần khác tới để Hoàng hậu nuôi dưỡng.
Nếu không có lời can gián từ văn thần này, rất có thể Khổng Minh sẽ mắc sai lầm, đi 1 nước cờ đầy hấp tấp và đẩy Thục Hán vào vết xe đổ như trận thảm bại ở Di Lăng từ thời Lưu Bị.
Khởi binh từ năm 23 tuổi nhưng tới lúc gần ngũ tuần mới được xem như có chút khởi sắc, Lưu Bị tốn gần nửa đời người mới có được đại nghiệp vì đã phạm phải 3 nhược điểm chí mạng này.
Nhiều sử gia khẳng định, một người thô lỗ và ít học như Chu Nguyên Chương có thể sáng lập nên thời thịnh trị Hồng Vũ đầu nhà Minh phần lớn là nhờ trí tuệ của Mã Hoàng hậu.
Nhờ tinh thông phong thủy, Lưu Bá Ôn đã giúp cho người dân thôn Du Nguyên không còn khổ sở vì thiên tai, trở thành một vùng đất địa linh nhân kiệt ở Trung Quốc.
Trong Tiểu thuyết Tam Quốc diễn nghĩa, La Quán Trung mô tả Lưu Bị là người nhân nghĩa nhưng nhu nhược, chẳng có tài cái gì đặc biệt nhưng trên thực tế, Lưu Bị của chính sử, lại là một nhân vật hoàn toàn khác. Thậm chí có thể nói ông sở hữu những phẩm chất xuất sắc của một bậc đế vương.
Nhờ có sự xuất hiện của người phụ nữ này, Lưu Bị đã thu phục được các thế lực quyền quý của một vùng lãnh thổ rộng lớn, xây dựng bàn đạp xưng Đế Thục Hán sau này.
Luận về công lao và tài năng, Triệu Vân không hề thua kém nhiều thuộc hạ khác dưới quyền Lưu Bị. Thế nhưng tại sao chức quan mà ông được ban cho lại chỉ là hữu danh vô thực.
Lịch sử Trung Quốc, thời Tiền Tần (350-394) từng chứng kiến một vị Hoàng đế… chột mắt, có “sở thích” giết người vô cùng bệnh hoạn.
“Nếu chủ bất tài, tiên sinh hãy phế đi” là câu nói của Lưu Bị khi phó thác Lưu Thiện cho Khổng Minh. Song, Bị có thực sự giao cả sinh mệnh triều Thục Hán vào tay Gia Cát Lượng.
Chính từ miệng Tống Thái Tổ bất ngờ phun ra một chất dịch màu đen khi cổ bị thít chặt lúc kéo lên. Quá hoảng sợ, hắn liền rời khỏi lăng mộ không quên cầm theo chiếc đai ngọc quý giá.
Hán Cao Tổ Lưu Bang là hoàng đế lưu danh sử sách vì đã có công tạo nên triều đại nhà Hán vĩ đại nhất trong lịch sử Trung Hoa, nhưng ông cũng mang tiếng xấu muôn đời.
End of content
Không có tin nào tiếp theo