Tìm kiếm: Nguồn-thu-nhập

Trong câu chuyện với người cha nghèo đang chăm con trong bệnh viện khiến chúng tôi ai cũng rưng rưng. Hai vợ chồng còn đang ở bệnh viện chăm con vẫn có người gọi điện thoại đòi nợ. Tiền chữa bệnh cho con cũng đang thiếu chẳng biết kiếm đâu ra. Giọng người cha cứ nghẹn lại, nhưng nước mắt từ hai khóe lại tự ứa ra.
“Có những cơn đau, nóng sốt khiến bé không thể nuốt nổi được thìa cháo hoặc khi vừa ăn vào rồi lại ói ra. Có những lúc đôi mắt đờ đẫn chỉ muốn thiếp đi nhưng trong người khó chịu lại quấy khóc. Đêm canh con lau mát cho con mà mẹ khóc, con khóc…”, chị Trần Thị Ánh Linh nói.
Ngồi trên chiếc xe lăn, bà Dương Thị Kỳ (64 tuổi, trú tại thôn Hòa Hiệp, xã Tân Liên, huyện Hướng Hóa, Quảng Trị) dùng chút sức lực còn lại để chăm sóc cho đứa con trai mù lòa. Dù bản thân đang mang trọng bệnh, nhưng người phụ nữ ấy lòng vẫn không thể yên bởi mẹ chồng và chồng cùng con trai đang phải một mình vật lộn với bệnh tật ở bệnh viện.
Nhìn người đàn ông mếu máo giọt nước mắt lăn dài trên gò má sạm đen vì dãi nắng dầm sương. Quanh năm sống lênh đênh trên biển, mỗi tháng chỉ về nhà có một lần thăm vợ con. Số tiền của anh kiếm được cũng trồi sụt như sóng biển. Mỗi tháng thu nhập thấp nhất là 1 triệu đồng và cao nhất là 5 triệu đồng.
Dù đã 8 tuổi nhưng nhìn cô bé nhỏ thó như đứa trẻ 4 tuổi. Ở tuổi này có lẽ cô bé chưa hiểu được sự hiểm nguy của căn bệnh mình đang mang. Cô bé vẫn giữ được vẻ hồn nhiên, trong sáng của trẻ thơ. Khi được chụp hình, cô bé tự chọn chỗ đứng và nhoẻn miệng cười. Mong sao nụ cười hồn nhiên ấy sẽ mãi nở trên môi em.
“Cả nhà chỉ trông chờ vào tiền bán vé số của mẹ cháu, nếu bình thường chỉ nuôi đủ mấy miệng ăn đã khó nói gì tới việc nuôi con bệnh. Bán vé số khi đắt hàng thì được hơn 100 tờ khi thì đi cả buổi cũng chả được mấy tờ. Bán ngày nào biết ngày đấy nghỉ làm nghỉ ăn luôn. Điều mà chúng tôi lo nhất là có thể đứa lớn phải bỏ học, đứa nhỏ không được chữa bệnh”, anh Đỗ Văn Hòa nói.
Cô bé người dân tộc Khmer mắc căn bệnh bướu nguyên bào thần kinh đang phải từng ngày chống chọi với căn bệnh quái ác. Cha mẹ bé cũng quá đuối sức vì tiền kiếm được thì ít, tiền chi tiêu thì lại nhiều. Cơ hội vay mượn cũng không còn, toa thuốc ngoài danh mục vẫn chưa có tiền mua.
“Chúng tôi cũng đã cố gắng hết sức rồi nhưng vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn nên không đủ khả năng chữa bệnh cho con. Đến bây giờ, cháu có ra thế nào đi chăng nữa chúng tôi cũng đành phải chấp nhận thôi. Chỉ thương cháu bé mà phải chịu đau đớn, thiệt thòi…”, chị Lê Thị Chuyên giãi bày.

End of content

Không có tin nào tiếp theo