Tìm kiếm: không-quản

Bước chân ra khỏi khách sạn, Phương cố cúi gằm mặt để hi vọng không gặp người quen nào đó nhận ra mình. Nhưng rồi tim cô tưởng như bắt ra ngoài khi đâm xầm vào mẹ chồng đứng trước mặt. Bà chẳng những không ầm ĩ lên mà còn kéo lấy tay cô giục về: “Về nhanh đi con, mẹ nấu cháo cá chép cho mà ăn”.
"... Tiền là của ông bà, ông bà cho vay thì tốt, không cho vay thì phải chịu, chẳng cớ gì phải nói lời đắng cay ấm ức. Ông bà nuôi các con ăn học nên người, coi như là đã cho mỗi đứa một chiếc cần câu. Có cần câu rồi thì tự câu cá mà ăn, sao lại cứ mong được ông bà bỏ sức đi câu rồi cho bạn cá...".

End of content

Không có tin nào tiếp theo