Tìm kiếm: nằm-viện

Chúng tôi đã biết cháu có bệnh lý từ khi còn trong bụng mẹ rồi. Lúc đấy vẫn cứ hy vọng mong manh là do siêu âm nhầm. Nhưng khi sinh cháu ra từ viện phụ sản phải chuyển tiếp qua BV Nhi Đồng 2 để tiếp tục điều trị. Suốt hơn 4 tháng nay và sẽ vẫn tiếp tục chưa biết khi nào con sẽ được xuất viện. Sinh đôi con khỏe mạnh bình thường cha mẹ cũng đã vất vả rồi. Tôi sinh đôi hai đứa con đều bệnh giống nhau giờ mỗi đứa nằm một khoa, ít nhất cũng phải mất 2-3 người chăm sóc mới được”, chị Lê Anh Thư chia sẻ.
Nhìn người đàn ông mếu máo giọt nước mắt lăn dài trên gò má sạm đen vì dãi nắng dầm sương. Quanh năm sống lênh đênh trên biển, mỗi tháng chỉ về nhà có một lần thăm vợ con. Số tiền của anh kiếm được cũng trồi sụt như sóng biển. Mỗi tháng thu nhập thấp nhất là 1 triệu đồng và cao nhất là 5 triệu đồng.
Một người ngã bệnh nhiều hệ lụy kéo theo, cha không tiền chữa bệnh rồi có thể con cũng phải bỏ học. Trước đây, hai vợ chồng anh chị là người kiếm cơm nuôi con, nhưng nay vợ chăm chồng ở bệnh viện, tiền chữa bệnh cũng không còn.
“Cả nhà chỉ trông chờ vào tiền bán vé số của mẹ cháu, nếu bình thường chỉ nuôi đủ mấy miệng ăn đã khó nói gì tới việc nuôi con bệnh. Bán vé số khi đắt hàng thì được hơn 100 tờ khi thì đi cả buổi cũng chả được mấy tờ. Bán ngày nào biết ngày đấy nghỉ làm nghỉ ăn luôn. Điều mà chúng tôi lo nhất là có thể đứa lớn phải bỏ học, đứa nhỏ không được chữa bệnh”, anh Đỗ Văn Hòa nói.
Căn bệnh HIV đã cướp đi người cha. Người mẹ thì đang lay lắt sống trong đau đớn, tuyệt vọng. Biết mình sống chẳng được bao lâu, người mẹ đã nhiều lần đánh tiếng nhờ người thân nuôi con gái khi mình qua đời nhưng tất cả chỉ là những ánh mắt ái ngại.
Nhiều người không hiểu do quan tâm, tò mò hay xã giao, khi gặp tôi lần đầu thường hỏi: “Vợ anh làm gì?”. Những lúc ấy, dù không muốn tôi vẫn phải trả lời: “Vợ tôi, cô ấy không làm gì cả.”

End of content

Không có tin nào tiếp theo