Tìm kiếm: gọi-nhau

Muốn biết tận cùng những khó khăn trong đời sống của đồng bào miền núi, muốn hiểu những vất vả, gian nan của cán bộ vùng cao thì phải đi họp bản. Không giống như họp làng dưới xuôi, họp bản ở vùng cao diễn ra vào ban đêm, khi bóng tối đã trùm lên, che khuất núi rừng và những ngôi nhà lợp gỗ, chỉ còn lác đác đôi ba ánh điện lập lòe yếu ớt như đom đóm. Tôi đã dự một cuộc họp bản như thế tại bản Páo Sơ Dào - bản nghèo đói nhất của xã Khao Mang - huyện Mù Cang Chải - tỉnh Yên Bái.
Từ bến Ninh Kiều đi thuyền đến chợ nổi Cái Răng khoảng 5km, chợ họp cả ngày nhưng đông đúc nhất vào buổi sáng sớm. Tiếng máy nổ giòn giã của ghe xuồng, tiếng nước vỗ mạnh ì oạp vào mạn ghe, tiếng người dân mua bán tấp nập trên sông tạo nên một thứ âm thanh đặc trưng của chợ trên sông nước miền Tây Nam Bộ.
Họ là những cô gái được cha mẹ đặt cho cái tên đẹp, nhưng khi đi làm người ta gọi: “53 ơi”, “77 ơi”… cũng thấy thân thương lạ. Khi hết giờ làm việc, vô tình nghe họ gọi những con số quen thuộc cũng giật mình quay lại vì tưởng họ đang gọi mình”.“Có tên tuổi đầy đủ nhưng khi lên sân golf, chúng tôi đều được mặc định gọi bằng số ghi đằng sau áo của mình”, Kim Anh, một nữ caddie chia sẻ.
Trong ký ức của các lão nông ở xã Sầm Dương, thời khắc đê sông Lô bị vỡ mãi là một ám ảnh kinh hoàng. Con nước hung dữ năm ấy đã cuốn phăng tất cả tài sản, nhà cửa của người dân nơi đây. Nước mắt mặn chát của những người dân đã rơi theo con nước bạc.
Trong ký ức của các lão nông ở xã Sầm Dương, thời khắc đê sông Lô bị vỡ mãi là một ám ảnh kinh hoàng. Con nước hung dữ năm ấy đã cuốn phăng tất cả tài sản, nhà cửa của người dân nơi đây. Nước mắt mặn chát của những người dân đã rơi theo con nước bạc.

End of content

Không có tin nào tiếp theo