Tìm kiếm: biết-chữ

Ở nơi “rừng thiêng nước độc” có những gia đình nghèo đến mức không có cái bát để ăn cơm nhưng chỉ qua một đêm đã “thay da đổi thịt”, thoát được nghèo đói nhờ may mắn săn được rùa vàng.
Bị mù từ nhỏ nhưng ông Đỗ Phú Kim đã vượt qua sự mặc cảm khiếm khuyết bản thân để vươn lên tìm ánh sáng tri thức của cuộc đời. Không chỉ làm kinh tế giỏi, ông còn đặc biệt “rành” máy tính, là người đầu tiên đã đưa internet về làng...
Kết quả khảo sát cho thấy chỉ có một tỷ lệ rất nhỏ người tiêu dùng thực hiện việc khiếu nại với những nguyên nhân quan trọng nhất là sợ mất thời gian, do không tin vào cơ chế khiếu nại, khiếu kiện có sẵn, hoặc cảm thấy mình đơn độc. Đáng chú ý, có tới 90% những người tham gia khảo sát không biết đến bất kỳ cơ quan, hiệp hội, tổ chức bảo vệ người tiêu dùng nào.
Hơn 400 năm, nhiều thế hệ trong họ đều tuân thủ lời dặn của tổ tiên, tuyệt đối không mở ra xem, cho đến khi cán bộ văn hóa về khảo sát khu mộ một danh thần trong họ vào năm 1995...
Các cụ bảo, “ngày đàng (đường) bằng gang nước”, đường dưới biển bao giờ cũng hiểm nguy vất vả vô cùng. Đi trên con tàu lớn ra những hòn đảo lớn, chỉ một hai ngày đêm, tôi đã bã bượi thân xác. Nhảy xuống thuyền thúng, ra khơi vào lộng với con tàu 500 mã lực của anh Trương Quốc Bảo, tôi đã bị tròng trành khổ sở. Còn 20 con tàu lớn chuyên nghề câu cọp biển (cá mập) ở làng Thủy Đầm, phường Ninh Thủy, thị xã Ninh Hòa, tỉnh Khánh Hòa thì mỗi lần vươn khơi, họ đi cả tháng ròng rã mấy trăm hải lý, câu
Trên dải đất hình chữ S mình, có một bản nhỏ náu mình nơi hiểm địa sơn cùng thủy tận, chỉ vài chục nóc nhà nhưng gần 40 năm qua, kể từ mùa đông 1977, cờ tổ quốc không ngừng tung bay trên trời mây nơi đây. Dù nắng lửa hay tuyết phủ, dù trận mạc hay hòa bình. Mùa đông năm 1977 tôi vừa có mặt trên đời, còn bản nhỏ ấy có tên là Lô Lô Chải, người xưa hay gọi bằng Trại Lô Lô.

End of content

Không có tin nào tiếp theo